Khi yêu thương đủ lớn, ta sẽ trao đi mà không hề cần nhận lại. Hạnh phúc chẳng phải là ở trên mỗi quãng đường đi đó sao?
Bút chì: Cậu biết không, mình thực sự xin lỗi cậu!
Cục tẩy: Vì sao vậy, có chuyện gì à?
Bút chì: Xin lỗi cậu vì làm cậu bị thương bởi mình. Mỗi lần mình làm điều gì sai, cậu luôn ở đó để xóa giúp mình đi. Và mỗi một lần như thế , cậu bị ...mất 1 phần cơ thể, cậu nhỏ đi, nhỏ dần hơn…
Cục tẩy: Đúng vậy, nhưng mình không thấy phiền đâu. Cậu biết không, mình được sinh ra là để giúp cậu mỗi khi cậu làm sai điều gì đó.
Thậm chí đến 1 ngày nào đó, khi mình biến mất, và cậu sẽ thay thế mình bằng 1 cái khác, mình vẫn sẽ thực sự hạnh phúc vì mình được sống để làm việc có ý nghĩa nhất cuộc đời mình. Thế cho nên đừng lo lắng nữa, mình không muốn thấy cậu buồn chút nào.
Thật vậy: Khi yêu thương đủ lớn, ta sẽ trao đi mà không hề cần nhận lại. Hạnh phúc chẳng phải là ở trên mỗi quãng đường đi đó sao?